VỰC THẲM MÊ LY Ta lịm chết trước sắc màu chân lý Rớt xuống bờ vực sâu thẳm mê ly Thả tình trường đan chéo gót tháng ngày Tay buông xuôi rã tan từng hơi thở . Gối nỗi sầu lưng chừng giăng mắc gió Đem yêu thương đi mặc cả thời gian Sóng sánh nhân đôi khát vọng ngập
Các cặp đôi hollywood Vực Thẳm Chiều Trôi (Tập 23) 12:53, khoảng 51 phút hơn Nữ Sát Thủ Colombia. 12:55, khoảng 53 phút hơn Cuộc Sống Bên Bờ BiểnDẫn Chương Trình: Angela Kan (Tập 1) 13:30, khoảng 1 giờ hơn Cuộc Sống Bên Bờ BiểnDẫn Chương Trình: Angela Kan (Tập 1)
Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm ! Ôi trời xa, vừng trán của người yêu ! Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng. Dầu tin tưỡng: chung một đời, một mộng. Em là em; anh vẫn cứ là anh . Có thể nào qua Vạn Lý Trường Thành
Nếu chỉ có từ 5 đến 7 ngày cho chuyến đi Bali, tôi xin mách bạn cẩm nang du lịch Bali sau đây với những khu vực trung tâm, nổi tiếng nhất mà bạn nhất định không thể bỏ qua. Như đã nói Bali có rất rất nhiều khu vực (hãy cứ tưởng tượng như quận 1, quận 2, quận 3 ở
Giới thiệu sách Chiến Tranh Và Chiến Tranh - Tác giả Krasznahorkai László Chiến Tranh Và Chiến Tranh Trong phòng lưu trữ tỉnh lẻ heo hút, cách Budapest
Đôi Bờ Vực Thẳm Full. Ngôn Tình Tiêu Đường Đông Qua: 80 Chương. 31,696 lượt đọc. Viễn Khê Full. Ngôn Tình Neleta: 147 Chương. 105,951 lượt đọc [Thử Miêu Đồng Nhân] Hoàng Thượng Vạn Tuế Full. Ngôn Tình
cHDLUKv. “Bên này đất nước nhớ thương nhau”. Câu thơ ấy trong bài thơ “Đôi bờ” thi sĩ Quang Dũng viết vào thời kỳ đầu cuộc kháng chiến chín năm chống thực dân cách đây hơn nửa thế kỷ nói hộ tâm trạng không chỉ của người Việt ở thời ấy hay bất kỳ một thời nào. Đấy cũng là lý do để không ít người xa xứ, sống ở những chân mây cuối trời khác nhau thường nhớ thơ Quang Dũng, thường thích đọc lại, nghe lại những câu thơ chan chứa tình người xứ Đoài trong cảnh chạy giặc ly loạn mà tiêu biểu là “Mắt người Sơn Tây”, “ Đôi bờ”, “ Tây Tiến”. “Em ở thành Sơn chạy giặc về -Tôi từ chinh chiến cũng ra đi...”, một người Vệ quốc quân, một người em gái quê hương, hai người chung một cảnh ngộ ly biệt quê nhà, bỏ lại sau lưng những gì là nguồn cội thân thương nhất. Quê hương chìm trong khói lửa, quê hương trở thành vùng tề, giặc xây đồn bốt tạm chiếm đóng và gây ra không biết bao thảm cảnh thê lương. Con sông chia cắt bên này bên kia phòng tuyến trong cái mùa thu mưa thu ướt sũng đất trời như nhát dao định mệnh Giăng giăng mưa bụi quanh phòng tuyến Hiu hắt chiều sông lạnh bến Tề Chạy giặc là ly tán, là ẩn chứa nhiều bất trắc hiểm nguy không lường. Thi sĩ dường như muốn hóa giải bớt nỗi sầu đau bằng cách thi vị hóa cuộc sống tưởng chừng khốc liệt, thu nhỏ tình người trong đôi mắt người con gái xứ Đoài thành “đôi mắt người Sơn Tây” nổi tiếng “mắt em như nước giếng thôn làng”. Mà giếng xứ Đoài là giếng dá ong nước trong như nước mắt. Thi nhân ướm hỏi Mắt kia em có sầu cô quạnh Khi chớm heo về một sớm mai Heo may về là báo hiệu mùa thu tới. Mùa thu tới trong cảnh ly biệt xứ Đoài ngay trên xứ Đoài khiến người đi nhớ quay quắt cuộc sống thôn ổ thanh bình thời tiền chiến Bao giờ trở lại đồng Bương, Cấn Về núi Sài Sơn ngó lúa vàng Sông Đáy chậm nguồn qua Phủ Quốc Sáo diều khuya khoắt thổi đêm trăng Hiếm thấy một thi nhân nào viết về vùng quê thân thuộc lại nhắc nhiều địa danh như Quang Dũng thời đó. Mà địa danh hầu hết đều là những từ nôm na dân dã nhất lại chẳng hề làm giảm thiểu chất thơ. Bương rồi Cấn, rồi Đáy, Sài Sơn, Phủ Quốc chỉ làm cho tình quê hương thêm đạm đà dư vị. Quê mình đã xa, trên đất quê người chỉ còn cách duy nhất trở về nguồn là sống bằng ký ức, sống trong ký ức Khói thuốc xanh dòng khơi lối xưa Đêm đêm sông Đáy lạnh đôi bờ Thấy hiện em về trong đáy cốc Nói cười như chuyện một đêm mơ Khi người ta sống trong ảo ảnh, trong mơ mộng thì ảo giác xuất hiện trong tâm tưởng là chuyện thường tình, dễ hiểu. Liên tưởng đến chuyện xưa nàng Mị Nương “ngồi ở lầu Tây” phải lòng người lái đò Trương Chi “người thì thật xấu hát thì thật hay” bồng bềnh trên sông nước thổi sáo nương theo một điệu nhạc tình buồn hóa thành cây bạch đàn sau khi chết; để rồi cái chén tiện từ gỗ cây bạch đàn ấy mỗi khi nàng Mị Nương nhìn vào đáy cốc chỉ thấy hình ảnh chàng Trương khua nước ven sông. Nhớ nghĩ tưởng về người con gái xứ Đoài chạy giặc, thi nhân đã đưa con người ấy, đôi mắt ấy thành biểu tượng “mắt người Sơn Tây”, thành biểu tượng của tình cảm nhớ thương quê hương đất nước của con người mà người Việt thời nào, ở đâu cũng giàu có Xa quá rồi em người mỗi ngả Bên này đất nước nhớ thương nhau Em đi áo mỏng buông hờn tủi Dòng lệ thơ ngay có dạt dào Hình tượng “em-quê hương” trong ngữ cảnh đất nước giặc giã điêu linh càng đẩy cao trào nhớ thương em, nhớ thương đất nước lên đỉnh điểm. Có lẽ thân phận lưu đầy của kiếp người trong quá khứ nối dài trong hiện tại, sợi dây truyền cảm của cô gái thành Sơn xứ Đoài thời nào với người Việt tha hương tương đồng một nỗi nhớ thương quê hương Việt xa xôi mà gần gụi, ngay trong tâm tưởng của mình. Ám ảnh thơ là hình ảnh “Em đi áo mỏng buông hờn tủi” Quê hương xa nửa vòng trái đất; con người xa quê trên dưới nửa đời người mà lạ lùng sao hai tiếng nước non day dứt lòng người là vậy. Con sông nào trên bờ sóng Thái Bình Dương cũng là đôi bờ vọng tưởng nước non của người Việt.
Chu Trù khẽ hừ một đem một món đồ hình cúc áo đặt ở trước mặt Chu Trù, “Bởi vì tôi không thể nói, cho nên cậu chỉ có thể tự mình đi nghe thôi.”Chu Trù tự nhiên hiểu rõ Anson khẳng định sẽ không tốt bụng cung cấp tin tức cho Interpol như vậy, “Thế nào, vụ nổ đó là món quà Massive tặng cho anh sao?”“À, đúng vậy…” Anson bày ra vẻ mặt thương tâm, “Phải biết rằng bức tranh hiện đại đó là thứ yêu thích nhất của tôi, nếu không thì tôi cũng chẳng đem nó treo trong phòng khách đâu.”“Cho nên anh muốn báo thù vì bức danh họa đó ư?” Chu Trù nhướn mày, có một chút cảm giác sắc bén.“Đúng thế.”“Cảm ơn bữa tối của anh, và cả cái này nữa.” Chu Trù cầm món đồ trên bàn lên, cái đó hẳn là bộ phận thu tiếng của máy nghe lén, nếu như là sản phẩm được tạo ra bởi nhà Lorenzo, chất lượng tuyệt đối có thể đảm bảo.“Không thể cùng tôi trò chuyện đôi câu nữa sao?” Anson ngước đầu, ngũ quan của anh quả thực khá tinh xảo, Chu Trù thầm tiếc nuối khuôn mặt này thế nào lại sinh ra trên người một tên ác ôn chứ.“Không thể. Anh muốn nổ sập chung cư của tôi không?” Chu Trù đầu cũng không ngoảnh lại mà đi, “Cảm ơn món bít-tết mà anh đã mời.”Khi đi sát qua bên người Anson, đối phương túm lấy cổ tay cậu, “Trên người cậu có một cỗ mùi hương rất thơm.”“Tôi trước giờ không dùng nước hoa.” Chu Trù hơi dùng sức, đối phương lại chẳng lơi khép mắt tinh tế thưởng thức một phen, “Hẳn là mùi hương của nước bôi sau khi cạo râu.”“Vậy sao? Anh cũng có thể mua một chai dùng thử, trong siêu thị bên cạnh có đó.” Chu Trù rút tay mình cần nói, Anson cũng biết cậu nhất định là đi tìm Gwen, anh chậm rãi ngoắc tay với nữ phục vụ, thanh toán hóa vào trong xe, Richard mới chậm rì rì mà nói, “Thưa ngài, tiếp theo đi đâu.”“Đi Daniel Boulud. Tôi chưa ăn no.” Anson chẹp chẹp lưỡi.“Thưa ngài, tôi đã sớm bảo rồi, loại nhà hàng bình dân này không thích hợp với ngài đâu.”“Nhưng mà có thể kéo gần khoảng cách của tôi và Chu Trù.” Anson một bộ dáng tôi không thể không nhịn’.“Như vậy là ngài yêu vị cảnh sát quốc tế đó rồi sao?”“Ờ, Richard.” Anson duỗi tay ấn lên thái dương mình, “Tình yêu là thứ mà tỉ xuất thu hồi vốn thấp nhất thế giới này.”“Cho nên ngài là quá buồn chán, muốn tự tìm thú vui cho mình?”“À há, đây mới là Richard hiểu tôi này, lái nhanh một chút đi, tôi thật sự rất nhớ món trứng cá muối ở Daniel Boulud.”Chu Trù về đến phân bộ New York, khi đem máy thu tiếng đập lên mặt bàn làm việc của Gwen, người đàn ông này than một tiếng, “Thế nào, Anson Lorenzo đi tìm cậu à?”“Đúng vậy. Anh ta cho tôi cái này, tôi đoán chừng anh ta muốn mượn tay chúng ta đối phó Massive.” Chu Trù ngồi xuống trước bàn của Gwen, xoay máy tính của cấp trên qua, phát hiện anh ta đang chơi game Tetris.“Cái này… hẳn là bộ phận thu tiếng của máy nghe lén, chế ra cái nhỏ tí thế này a, trách không được chính phủ các nước kiêng kỵ nhà Lorenzo đến vậy.” Gwen cẩn thận ngắm ngía, “Tôi sẽ giao nó cho tổ thông tin.”“Ê, sếp.” Chu Trù bày ra một bộ dáng không đứng đắn, “Anh có phải từng bị Anson Lorenzo quấy rối *** không?”Gwen một phát vỗ lên đầu cậu, đầu Chu Trù suýt chút nữa đập lên màn hình máy tính. Anh ta vẻ mặt tươi cười xấu xa, “Nhóc con, nói cho cậu lời thật lòng này. Cậu mới thuộc loại hình Anson Lorenzo cảm thấy hứng thú.”“Tôi?” Trong mắt Chu Trù tràn ngập là không thể tưởng tượng nổi, đứng lên cẩn thận đánh giá bản thân, “Tôi thế nào lại nhìn không ra bản thân có sức hấp dẫn gì có thể với tới được sự coi trọng của Anson Lorenzo nhỉ?”“Tôi cũng chả biết. Đây là một loại cảm giác. Ví dụ như một ánh mắt cậu ngẫu nhiên nhìn anh ta, lại ví dụ như cậu mặc áo chống đạn bày ra bộ dáng người khác chớ đến gần. Phải biết rằng sở thích của kẻ biến thái với người thường là không giống nhau. Lại hoặc là khoảng khắc khi cậu nhào đến anh ta khiến anh ta tâm tình xao động —— Trời ạ, hóa ra ác ma như Anson Lorenzo cũng có thiên sứ tới bảo hộ!” Gwen bắt đầu vui sướng khi người gặp họa, một bộ dáng đồng tình vỗ lên bả vai Chu Trù, “Kỳ thật như thế cũng rất tốt mà, Anson thường thường đến quấy rối cậu một chút, cậu liền có thể nhân cơ hội sưu tập tư liệu với chúng cứ rồi.”“Sếp, cơ hội tốt như vậy tôi vẫn là nhường cho anh đi.” Chu Trù cũng không coi những lời Gwen là chuyện gì to tát, ngược lại là nghịch tiếp trò Tetris mà anh ta đang save, “Tôi bảo này, kỳ thực chúng ta cũng không muốn bắt Anson Lorenzo cho lắm đi.”“Ồ, điều gì khiến cậu nghĩ như vậy?”“Vì cân bằng. Nếu như nhà Lorenzo sụp đổ, thế giới này e rằng sẽ càng thêm hỗn loạn, đến lúc đó chúng ta sẽ càng bận bịu thêm. Kỳ thật muốn tiêu diệt tội ác là vĩnh viễn không có khả năng, chỉ có thể lấy ác chế ác, sự tồn tại của nhà Lorenzo chí ít có thể khiến cái thế giới không thấy ánh sáng đó bảo trì một trật tự nhất định.”Gwen nhìn cậu cấp dưới trẻ tuổi này, khe khẽ cười, lại cái gì cũng chẳng tối hôm đó ngay khi Chu Trù về đến nhà trọ, phát hiện ở cửa là một tòa Kim Tự Tháp xếp thành từ bia, trong lon bia ở đỉnh tháp cắm một nhánh hoa hồng. Loại thú vui mắc ói này, Chu Trù chỉ có thể nghĩ đến Anson sinh viên đại học sống ở cách vách mở cửa ra thấy Kim Tự Tháp bia, trêu ghẹo nói, “Hey! Chow! Anh có phải có bạn gái rồi hay không? Em vẫn luôn muốn mời anh ra ngoài uống cà phê đó!”Chu Trù hơi hơi mỉm cười, “Cà phê không có, bia thì trái lại có rất nhiều đây. Em nếu không để ý thì chúng ta có thể cùng nhau uống bia này.”“Cảm ơn á! Em sẽ mang khoai chiên sang.” Cô bé cởi mở tên Lý Mãn Cầm này là người đến từ Trung Quốc, có chút tính trẻ con, một mình đến New York học đại học. Tuy rằng Chu Trù lớn lên ở Mỹ, nhưng cũng là người Trung Quốc mắt đen da vàng, Lý Mãn Cầm thường thường sẽ đến tìm Chu Trù tán gẫu, tuy rằng mỗi tháng cũng không nhất định có thể gặp được cậu mấy người thuê mấy bộ phim điện ảnh ngồi trước ti vi uống bia cả tối. Mà Chu Trù cũng rất kiên nhẫn giải thích một chút tiếng lóng trong phim cho cô. Hai người nói nói cười cười, cởi xuống những nhiệm vụ cấp bách, Chu Trù đã rất lâu không được thả lỏng như vậy lúc bọn họ xem phim, Anson cũng ngồi trước máy tính xem băng ghi hình bọn họ.“Richard… Tôi thực sự rất đau lòng. Anh nói xem Chu Trù là người bình dân hóa, không thích rượu đỏ champagne. Cho nên tôi liền tặng cậu ấy bia… Nhưng mà anh xem này, cậu ấy cư nhiên hưởng thụ món quà tôi tặng với người con gái khác!”“Trên mặt ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, bia không được coi là quà tặng.” Richard hảo tâm giải thích, hơn nữa lại an ủi, “Ngài xem, Chu Trù xem ra rất vui vẻ. Mục đích ngài tặng bia cho cậu ấy đã đạt được rồi.”“Không phải. Mục đích của tôi là chờ cậu ấy uống rượu say rồi đem cậu lấy lôi lên giường tôi mà.” Anson cực kỳ nghiêm túc mà nhấn mạnh.“…” Richard đúng lúc bảo trì im lặng khiến đoạn đối thoại nhàm chán này chấm dứt tại ngày sau, Anson đến khách sạn W ở trung tâm thành phố New York. Tòa khách sạn này tổng cộng hơn bảy mươi tầng, mà CEO của tập đoàn Massive, Charles, mời anh lên tầng cao nhất của tòa khách sạn vào trong thang máy, anh nhướn mày với Richard ở một bên, “Sớm đã nghe nói Charles con người này rất khoa trương, ngay cả địa điểm đàm phán cũng phải chọn ở cái nơi cao như vậy, gã thế nào lại không nghĩ đến ngộ nhỡ lúc xảy ra chuyện, đào tẩu thế nào đây?”“Có lẽ gã có máy bay trực thăng riêng.” Richard trả lời.“Ồ… Vậy máy bay trực thăng của chúng ta đâu?” Anson một bộ rất lo lắng hỏi.“Thưa ngài, trước khi ra ngoài ngài không phải đã an bài máy bay trực thăng đỗ trên sân thượng rồi sao? Nếu như có chuyện ngoài ý muốn, chúng ta có thể chạy đến đó trong vòng ba phút.”“Ồ.” Anson xoa cằm mình.“Thực ra Charles chọn nơi cao thế này, chính là để tránh bị tập kích đi. Bởi vì ngài và gã đều là nhân vật quan trọng.” Richard rất nể mặt không nói là bởi vì kẻ thù của bọn họ quá nhiều.“Vậy thì tôi quan trọng hơn một chút, hay là Charles quan trọng hơn một chút?” Anson cực kỳ nghiêm túc hỏi Richard.“Đương nhiên là ngài, thưa ngài.”Lúc này, cửa thang máy mở đứng ngay ngoài cửa nghênh đón, khuôn mặt tươi cười nhiệt tình tựa như gặp được bạn cũ.“Ô, Anson thân mến, hôm nay tôi đặc biệt bảo họ chuẩn bị món trứng cá muối, anh có thể từ từ thưởng thức.”“A, cảm ơn.”Hai gã đô con đi tới, đầu tiên là cầm khay, muốn Anson và Richard giao di động ra, sau đó cầm máy kiểm tra bắt đầu quét người bọn họ, sau khi xác định không có tín hiệu của máy nghe lén, Charles mới cùng Anson ôm nhau.“Bảo đảm an toàn của anh thế nào? Phải biết rằng trừ Richard ra, những vệ sĩ của tôi mang tới đều ở lại dưới lầu rồi.”“Yên tâm, nếu anh mà xảy ra chuyện ở chỗ tôi, về sau còn ai dám hợp tác với Massive bọn tôi nữa?”Vệ sĩ mắc đồ đen mở cánh cửa phòng họp ra, đó là một phòng họp tầm trung có thể dung nạp năm mươi người, bàn tròn cực lớn có vẻ rất có khí thế, trang hoàng xa hoa, cảm giác hít một ngụm không khí ở nơi này cũng có giá không rẻ. Bức rèm của cửa sổ sát sàn mở toang, mỹ cảnh nơi hải cảng khu phố Nam của New York thu hết vào tầm đến trước cửa sổ, hai tay đút trong túi, thở ra một hơi, một bộ thả lỏng, “Cơ hội có thể đứng trước cửa sổ thủy tinh thưởng thức mỹ cảnh thực không nhiều a.”Cả cái vườn hoa cốt thép thu hết vào tầm mắt, mặt biển xanh thẳm thẳng tuốt chạy về phương xa, tầm mắt theo đó không ngừng phóng về con thuyền nơi trời bể giao nhau mà mở cũng lộ ra thần sắc đắc ý, “Phía trước khung cửa sổ này, không có bất cứ tòa nhà nào cao hơn của chúng tôi. Cho nên, hôm nay chúng ta có thể an tâm trò chuyện.”Thứ người hầu dâng lên là cà phê thượng hảo, hương vị thuần chất. Ngay cả điểm tâm cũng mang theo hơi chút độ ấm, mới từ trong lò nướng lấy ra không nhón lấy một miếng bánh quy bỏ vào trong miệng, khép mắt hưởng thụ loại cảm giác mềm xốp này, “Ừm… Bơ không nhiều không ít, độ ngọt của đường cát cũng rất đủ.”Lúc này, tổ nghe lén của phân bộ Interpol New York đang làm việc rất khẩn trương. Máy nghe lén Anson mang theo phi thường tinh tế cẩn mật, đúng giờ liền khởi động, lúc trước khi chưa khởi động sẽ không phát ra chút sóng điện nào, đây cũng là nguyên nhân vì sao Charles không kiểm tra đội của Gwen đợi lệnh, tùy thời chuẩn bị xuất động. Chỉ cần tổ nghe lén ghi lại được chứng cứ phạm tội của Charles, bọn họ liền lập tức hành tai nghe của Chu Trù là tiếng đối thoại của Anson và Charles.“Cái tên này, ăn miếng bánh quy cũng lắm chuyện như thế.”“Thứ anh ta có là tiền, thích đốt thì chúng ta cũng cản không nổi.” Gwen khẽ cười một cái.“Hờ, nếu như lát nữa đi lên tôi không cẩn thận đem cái tên Anson kia đánh chết thì làm thế nào?” Chu Trù hỏi.“Trước hết, cấp trên yêu cầu đảm bảo sự an toàn của Anson, bởi vì anh ta còn có giá trị rất lớn. Mặt khác, nếu như cậu thực sự không cẩn thận đánh chết tên đó, nhà Lorenzo nói không chừng sẽ dùng bom nguyên tử cho nổ tổng bộ của chúng ta đó, sau đó đem cảnh sát quốc tế toàn cầu từng người từng người toàn bộ giết chết.”“Thực đáng sợ.” Chu Trù làm bộ run rẩy.“Cho nên cái chuyện không cẩn thận’ kia, tuyệt đối không được phát sinh.” Sắc mặt Gwen có chút buồn bực, xem ra hắn chịu đựng Anson Lorenzo đã lâu lắm đối thoại của Anson và Charles vẫn đang tiếp tục tiến hành, những chuyện nói đến đều là những thiết kế ở triểm lãm kim cương năm nay có chút tẻ nhạt, trà chiều của khách sạn nọ không còn ngon như trước, đại loại như vậy. Chu Trù nghe rồi cũng bắt đầu ngáp vo hơn một giờ, vẫn là Charles thiếu kiên nhẫn trước.“Anson, tôi biết giao tình giữa anh và chính phủ nước N không tồi, bên tôi có chút hàng hóa tân tiến, không biết anh có thể giúp đỡ chuyển qua đó hay không?”“Hàng hóa tân tiến?” Anson chống cằm nhìn đối phương, “Tôi biết Massive làm mậu dịch xuất nhập khẩu, chỉ là không biết hàng hóa tân tiến mà anh nói là cái gì, đồ hải sản sao? Tôi luôn rất thích ăn tôm hùm.”“Anson, anh biết thứ tôi chỉ là cái gì mà.” Charles lạnh mặt đi.“Anh không nói rõ là cái gì, tôi làm sao biết hàng của anh là thứ nước N cần chứ?”Charles im lặng hai giây, liếc vệ sĩ bên cạnh một cái, bọn họ rất thức thời mà đi ra ngoài, nhưng Richard vẫn như cũ đứng ở phía sau Anson không chút động đậy.“Thủ hạ của anh không thể rời đi sao?” Charles liếc Richard, có chút không vui.“À, anh nói Richard à. Anh ta đương nhiên không thể rời đi, anh ta là không khí của tôi, không có anh ta tôi liền không thể hít thở được nữa.” Khi Anson nói ra cái lời buồn nôn này, mặt không đỏ hơi không hụt, “Anh yên tâm đi, cái người này anh ta ngoại trừ cái miệng ngậm chặt ra, tôi cũng không nghĩ ra còn ưu điểm nào khác.”Charles hít một hơi, hai tay đan vào nhau.“Được rồi, hàng của tôi là ba quả tên lửa S-92. Mỗi một quả giá trị vượt qua 20 triệu đô la Mỹ. Đây là tên lửa tốc độ siêu âm tối tân trên thị trường. Nếu như bán đi được, tôi sẽ chia cho anh 20% phần thu về. Điều kiện này đã rất ưu đãi rồi.”Anson lộ ra biểu tình trầm tư, “Thượng đế ơi, đầu cơ súng đạn cũng không phải chuyện đùa đâu, anh cái người này không bị điên chứ?”Charles cau mày, gã cũng không biết cảnh sát quốc tế đang ghi âm, chỉ cho rằng Anson đang giả vờ giả vịt muốn nâng cao phí ủy thác.“22%, thế nào?” Charles cắn chặt khớp hàm, vẻ mặt như bị xẻo mà biết Anson một phen nắm chặt tay gã, một bộ chân thành không gì sánh được nói, “Charles, điều anh nói vừa rồi tôi liền coi như chưa nghe thấy. Nhìn khách sạn W này, sau khi anh mua lại cổ phần kinh doanh tốt biết bao. Căn bản là không cần đi làm cái chuyện buôn bán nguy hiểm như vậy để kiếm tiền đâu.”
Nội Dung Truyện Đôi Bờ Vực Thẳm Thể loại Cường cường, hào môn thế gia, 1x1, HEDịch Sabi- chanĐộ dài 80 chươngNhân vật chính Chu Trù, Anson LorenzoNhân vật phụ Gwen, Leita opman, William Goodwin, Eva Hoffsky, Leslie Elvis,....Chu Tru chính là một nhân vật tinh anh trẻ tuổi của Interpon, là một người lạnh lùng, tĩnh lặng và biết kiềm chế, kỹ thuật bắn súng tinh chuẩn, cuộc sống của cậu chính là nên trường phong vạn lý nhưng trước Anson Lorenzo lại dừng người đều bị đánh gục trước mị lực và tâm kế của Anson Lorenzo riêng Chu Trù vẫn bình đến khi cuộc sống của cậu bị xáo trộn bởi vụ nổ, từ một cảnh sát quốc tế nằm vùng cậu lại trở thành người thừa kế của gia tộc chuyên về kim cương, phụng mệnh tiếp cận người đàn ông bí hiểm Lorenzo Anh hưởng thụ cuộc đời xa xỉ cực điểm, anh tin phụng tiền tài và quyền lực, anh máu lạnh vô tình không theo trật tự mà xuất bài lá bài ấy, trọng yếu nhất là anh không tin tưởng vào tình yêu —— bởi vì thứ không thể dùng tiền mua được mới là xa xỉ phẩm chân là khi anh lần đầu tiên trông thấy cậu cảnh sát quốc tế người châu Á trẻ tuổi ấy, anh biết có một luồng sáng mặt trời rọi xuống vực thẳm anh, anh muốn nắm giữ toàn bộ của cậu.
Ebook Đôi Bờ Vực Thẳm của tác giả Tiêu Đường Đông QuaThể loại Cường cường, hào môn thế gia, 1×1, HEDịch Sabi- chanĐộ dài 80 chươngNhân vật chính Chu Trù, Anson LorenzoNhân vật phụ Gwen, Leita opman, William Goodwin, Eva Hoffsky, Leslie Elvis,….Chu Tru chính là một nhân vật tinh anh trẻ tuổi của Interpon, là một người lạnh lùng, tĩnh lặng và biết kiềm chế, kỹ thuật bắn súng tinh chuẩn, cuộc sống của cậu chính là nên trường phong vạn lý nhưng trước Anson Lorenzo lại dừng người đều bị đánh gục trước mị lực và tâm kế của Anson Lorenzo riêng Chu Trù vẫn bình đến khi cuộc sống của cậu bị xáo trộn bởi vụ nổ, từ một cảnh sát quốc tế nằm vùng cậu lại trở thành người thừa kế của gia tộc chuyên về kim cương, phụng mệnh tiếp cận người đàn ông bí hiểm Lorenzo Anh hưởng thụ cuộc đời xa xỉ cực điểm, anh tin phụng tiền tài và quyền lực, anh máu lạnh vô tình không theo trật tự mà xuất bài lá bài ấy, trọng yếu nhất là anh không tin tưởng vào tình yêu —— bởi vì thứ không thể dùng tiền mua được mới là xa xỉ phẩm chân là khi anh lần đầu tiên trông thấy cậu cảnh sát quốc tế người châu Á trẻ tuổi ấy, anh biết có một luồng sáng mặt trời rọi xuống vực thẳm anh, anh muốn nắm giữ toàn bộ của cậu.
đôi bờ vực thẳm