Chương 4: Tiểu bạch thỏ là Dương thiếu gia Cô cảm thấy mình đang làm một việc xấu xa là dạy hư đứa trẻ này. Nhưng biết làm sao được, lưu manh vốn là bản tính của cô mà. Tiểu Bạch Dương : Free Download, Borrow, and Streaming : Internet Archive. Volume 90%. 00:00. 40:10. 1 Tiểu Bạch Dương ( Tập 1 ) Châu Gia Thiện _ Đam Mỹ Channel - 40:10. 2 Tiểu Bạch Dương ( Tập 10 ) Châu Gia Thiện _ Đam Mỹ Channel - 35:32. 3 Tiểu Bạch Dương ( Tập 11 ) Châu Gia Thiện _ Đam Mỹ Review Truyện Tiểu Bạch Dương - Thủy Thiên Thừa 1 phiếu Nhược Hy Ái Linh Bài viết: 27 Tên truyện: Tiểu Bạch Dương Thể loại: Hiện đại, quân đội, cường cường, 1×1, phúc hắc quỷ súc công x thiếu gia bất tài, HE Văn án: Một tên công tử bột hết ăn rồi lại nằm bị gia đình tống vào quân đội. Ở cái chỗ khỉ ho cò gáy này Bạch thiếu gia vô phương cầu cứu. Đọc truyện Tiểu Dương Đà tại toptruyentranh.net. Cập nhật Full nhanh nhất Tiểu Dương Đà tác giả Vô Liêu Đáo Để trên Top Truyện Tranh thuộc thể loại Bách Hợp, Xuyên Không, Cổ Đại, Hệ Thống. Truyện online, Web truyện online đam mỹ, ngôn tình, tiên hiệp Truyện Tiểu Dương Đà của tác giả Vô Liêu Đáo Để kể Sách Tiểu thuyết là một thể loại văn xuôi có hư cấu, thông qua nhân vật, hoàn cảnh, sự việc để phản ánh bức tranh xã hội rộng lớn và những vấn đề của cuộc sống con người, biểu hiện tính chất tường thuật, tính chất kể chuyện bằng ngôn ngữ văn xuôi theo những chủ đề xác định - Theo wikipedia Tiểu Bạch Dương Đánh giá: 8.5/10 từ 14 lượt Danh sách chương Truyện Yêu Thích Đọc Truyện Bạch thiếu gia trong truyện Tiểu Bạch Dương của tác giả Thủy Thiên Thừa vốn nổi tiếng là một tên công chỉ biết ăn chơi nên gia đình tức quá đã tống hắn vào thẳng quân đội. Khổ thân ở nơi khỉ ho cò gáy thì hắn cũng vô phương cầu cứu. 1LWVZn. Phàm ở đời, lời người xưa dạy chưa bao giờ sai Ai yêu trước người đó nhất định chịu thiệt, ai yêu nhiều hơn người đó đã định trước là sẽ thua... TIỂU BẠCH DƯƠNG Tác giả Thủy Thiên Thừa Thể loại Hiện đại, quân đội, cường cường, 1×1, phúc hắc quỷ súc công x thiếu gia bất tài sau biến cường thụ, HE Văn án Một tên công tử bột hết ăn rồi lại nằm bị gia đình tống vào quân đội. Ở cái chỗ khỉ ho cò gáy này Bạch thiếu gia vô phương cầu cứu. Khóc lóc thất thểu cuối cùng cũng phải chấp nhận số phận của mình. Mỗi ngày ngoài rèn luyện khổ cực còn phải chịu đựng lòng tự trọng bị đả kích đã khổ sở lắm rồi. Vì sao còn lòi ra một tên Du sát tinh khắp nơi làm phiền cậu, còn canh me cái mông của cậu chứ. Cái loại sát tinh mặt người dạ thú đó, trong bụng đầy ý nghĩ xấu xa, cậu nhất định sẽ không khuất phục đâu! Đây là câu chuyện về một tên trói gà không chặt bị quân ngũ rèn giũa thành một anh hùng Tiểu Bạch Dương, hãy xem thiếu gia họ Bạch làm thế nào từng bước trở thành người lính đủ tư cách với cộng hòa nhân dân! Câu chuyện có nhiệt huyết, có tình yêu, có khóc cũng có cười, cố gắng lột tả hết hình ảnh một người lính Trung Quốc chính trực, dũng mãnh, cương nghị, đạo đức cùng dung mạo đều xinh đẹp. Chưa bao giờ truyện của Thủy Thiên Thừa làm mình thất vọng nổi, và bộ này với đủ combo “quân đội - cường cường - ngược tâm” càng khiến mình phát cuồng vì ẻm. Truyện được tác giả trau chuốt sâu sắc, đặc biệt là về mảng kiến thức trong quân đội. Trước đây mình cuồng thể loại quân nhân cực, nhưng hầu hết các bộ mình đọc thì đa phần truyện được viết ở bối cảnh lúc công hoặc thụ đã là “đàn anh” hoặc “quân nhân chuyên nghiệp rồi” như mấy bộ Trọng sinh chi huynh đệ tình thâm, Thượng ẩn, Kim bài đả thủ, Đặc chủng dong binh… Còn bộ này lại viết về những ngày đầu tiên của một tân binh, khi Bạch Tân Vũ vẫn còn là một “đống bùn nhão không trét nổi tường”, hoàn toàn không thể dậy sớm trước 5h, hay thậm chí không thể chạy nổi dù chỉ là 3km… Truyện cũng không theo hướng bàn tay vàng, mà Bạch Tân Vũ phải trải qua trăm ngàn đắng cay lên lên xuống xuống, có đến nửa năm vì thành tích quá tệ mà bị tống xuống ban bếp núc để đi chăn heo, nhưng cũng nhờ vậy mà kích thích bản thân, khiến cậu ngày một bức mình rèn luyện chăm chỉ để tiến bộ. Lấy bối cảnh từ một tân binh ngày đầu không biết gì, đến lúc trở thành một bộ đội đặc chủng chuyên nghiệp của TQ, có thể thấy, Thủy Thiên Thừa đã cực dụng tâm vào bộ này đến như nào khi cố gắng đưa đến cho người đọc một góc nhìn sâu sắc hơn về đời sống khổ cực và đầy hy sinh của người lính. Tiểu Bạch Dương thuộc loại chủ thụ. Kể về những ngày đầu khi Bạch Tân Vũ vừa bị gia đình tống vào quân đội để cải tạo bản thân. Tại đây, cậu gặp Du Phong Thành - một công tử thế gia xuất thân từ gia đình quân nhân, là một người vô cùng bản lĩnh và xuất sắc, luôn lấy việc phải vào được Báo Tuyết đại đội một trong những đội quân đặc chủng chuyên nghiệp và giỏi nhất ở TQ, có thật ngoài đời luôn là mục tiêu cả đời của mình. Ban đầu, Du Phong Thành ngứa mắt Bạch Tân Vũ yếu đuối, không có phẩm chất quân nhân, nên thường hay bắt nạt, trêu chọc cậu. Dần dần, hoàn cảnh quân đội đưa đẩy, hai người trở thành bạn giường cố định của nhau, thường giúp nhau tuốt súng để đỡ nghẹn. Nhưng trớ trêu, cuối cùng, Bạch Tân Vũ nhận ra, cậu đã thật sự thích Du Phong Thành từ lúc nào không hay. Mà phàm ở đời, lời người xưa dạy chưa bao giờ sai Ai yêu trước người đó nhất định chịu thiệt, ai yêu nhiều hơn người đó đã định trước là sẽ thua. Khác với Du Phong Thành, Bạch Tân Vũ sống 22 năm không hề có mục tiêu và lý tưởng. Nhưng từ ngày động tâm với Phong Thành, cậu đã quyết bám theo bước chân của hắn. Hắn muốn đi đến Báo Tuyết đại đội - nơi nguy hiểm bậc nhất khiến không ít người hy sinh hàng năm, cậu cũng bất chấp mạng sống, bất chấp hiểm nguy, liều mạng tập luyện cũng như tham gia sát hạch để được đi đến đó cùng Du Phong Thành. Quá trình đó, chỉ có đọc thì mọi người mới cảm nhận được, Bạch Tân Vũ đã phải trả giá nhiều như nào. Để rồi, mọi sự cố gắng của cậu gần như vỡ vụn khi một người đồng đội thân thiết đã nhắc nhở *“Ánh mắt của cậu vẫn cứ mãi theo sau Du Phong Thành, nhưng cậu lại không biết đôi mắt Du Phong Thành luôn dõi theo ai ư?”. * Đúng vậy, Bạch Tân Vũ là vì Du Phong Thành mà liều mạng để vào được Báo Tuyết đại đội, nhưng Du Phong Thành dốc sức để vào được đó, lại là vì người cậu ruột của mình Hoắc Kiều - đội phó đại đội Báo Tuyết. Thật ra, công bằng mà nói, có lẽ Du Phong Thành không thật sự thích cậu của mình, chẳng qua chỉ vì từ bé hắn lớn lên trong vầng hào quang của người cậu, chứng kiến Hoắc Kiều anh dũng, vĩ đại như nào, khiến bản thân lầm tưởng giữa sự ngưỡng mộ, sự sùng bái cùng tình thân gia đình. Nhưng tiếc là, lúc Bạch Tân Vũ đau đớn thốt ra câu hỏi “cậu thích Hoắc Kiều à?” với Du Phong Thành, hắn không trả lời được. Im lặng không thừa nhận, nhưng cũng không phản đối. Sự im lặng này đã đủ bào mòn trái tim của Bạch Tân Vũ. Nhưng đỉnh điểm là, trong một trận chiến ác liệt ở núi Côn Lôn, cả Bạch Tân Vũ lẫn Hoắc Kiều đều gặp nguy hiểm thập tử nhất sinh, đặc biệt là Bạch Tân Vũ còn vừa đỡ hộ Du Phong Thành một phát đạn ngay vai. Nhưng khi tình huống khẩn cấp cần đưa người xuống núi tuyết ngay lập tức để tìm bác sĩ, sự lựa chọn của Du Phong Thành lại là Hoắc Kiều… *Trần Tĩnh đột nhiên rên rỉ “Tân Vũ thế nào? Đội phó sắp không được rồi!” Một câu nói làm Du Phong Thành như người mới tỉnh khỏi cơn mê, hắn nhìn về phía Hoắc Kiều, lại nhìn Bạch Tân Vũ, biểu cảm trên mặt là đau đớn khôn nguôi. A Mạch đang quấn băng nói, “Đưa đội phó đi trước đi, tôi không giúp được anh ấy, nhanh!” Du Phong Thành lau mặt, tình cảm trong mắt là vô tận đấu tranh, tựa như đang phải đưa ra quyết định gian nan nhất trên cõi đời này, hơn nữa cho dù hắn quyết định như thế nào, cuối cùng đều sẽ hối hận cùng thống khổ. Hắn siết nắm đấm nghe răng rắc, cuối cùng, hắn liếc Bạch Tân Vũ, dùng toàn bộ ý chí mà đứng dậy. Bạch Tân Vũ không biết là đào đâu ra sức lực, một phen bấu chặt lấy cánh tay hắn, trong cổ họng trào ra thanh âm không tài nào phân biệt được, “Không….” Đừng, Du Phong Thành, sao cậu lại phải đi? Đừng, để tôi nhìn thấy cậu, nhìn một lần cuối thôi, nhỡ đâu sau này không được thấy nữa thì làm sao đây, trước khi tôi nhắm mắt, tôi vẫn chỉ muốn nhìn cậu mà. Nước mắt Du Phong Thành đảo quanh trong hốc mắt, hắn cố nén nhói đau khủng khiếp trong tim, một ngón rồi lại một ngón gỡ tay Bạch Tân Vũ ra, ngón tay Bạch Tân Vũ ấm áp đến vậy, khiến cho hắn cảm thấy tựa như trong nháy mắt làn da hai người hoàn toàn tách ra, cả thể giới dường như cũng đều đóng thành băng. Hắn không dám quay đầu, cứ như vậy chạy về phía Hoắc Kiều, hắn nhấc Hoắc Kiều đặt lên lưng mình, cùng Trần Tĩnh và mấy người nữa chạy đến sơn khẩu. Bạch Tân Vũ nghiêng đầu, dõi theo bóng lưng không quay lại đến một cái mà đã đi xa mất của Du Phong Thành, trong mắt rốt cục trào ra lệ nóng. Vì sao đến cuối cùng lại cho cậu một bóng lưng….Tim đau đớn, tựa như lấn át cả bả vai bị bắn xuyên, bông tuyết trắng ngần theo gió phiêu đãng, trong mắt cậu lại biến thành một tấm lụa trắng phủ lên dáng hình người đó.* Không phải một lần Du Phong Thành lựa chọn từ bỏ Bạch Tân Vũ để bước tiếp về phía Hoắc Kiều, đây đã là lần thứ hai. Nhưng cũng chính là lần đả kích tinh thần của Bạch Tân Vũ nặng nề nhất. Sau sự việc này, cùng với việc bả vai phải bị thương, không thể tiếp tục làm tay súng bắn tỉa được nữa, Bạch Tân Vũ cũng dứt khoát giải nghệ, rời quân đội về lại Bắc Kinh. Cũng xem như chính thức chấm dứt mối tình 2 năm giữa 2 người. Bạch Tân Vũ rời đi rồi, Du Phong Thành mới muộn màng nhận ra, người hắn thật sự yêu chỉ có một mình Bạch Tân Vũ mà thôi. Nhưng lúc này cả cơ thể và tâm hồn của Tân Vũ đã chết lặng rồi… Tầm ⅔ truyện, tác giả ngược điên đảo thụ của mình như vậy đó. ⅓ còn lại, thì thể theo cái kết mà ai cũng dễ dàng đoán được, đó là Du Phong Thành từ siêu cấp lạnh lùng soái ca biến trở thành trung khuyển, một lòng theo đuổi lại Bạch Tân Vũ. Xét công bằng mà nói, tác giả cũng xem như đã ngược tâm công ít nhiều trong quá trình theo đuổi lại này. Nhưng với một đứa tuyệt đối đội thụ lên đầu mà thờ như mình, thì mình cảm thấy Du Phong Thành không trả giá cho tình yêu này nhiều bằng Bạch Tân Vũ. Nhưng thôi, yêu đương là chuyện của hai người, người ngoài như mình đứng đó ý kiến cũng không để làm gì. Chỉ biết là, khúc sau, tác giả đã để cho Du Phong Thành thật sự hối hận, thật lòng cố gắng bước vào trái tim của Bạch Tân Vũ một lần nữa. Quá trình này dĩ nhiên là có ngược công, nhưng cũng không ngược thụ ít đâu. Còn nhớ câu hỏi kinh điển mà rất nhiều cô gái luôn muốn hỏi bạn trai mình rằng “Nếu em và má anh cùng rớt xuống sông, anh sẽ cứu ai không?”. Mình thấy câu hỏi đó ấu trĩ lắm, nhưng thật ra trong tình huống của Bạch Tân Vũ, mình lại thấy đồng cảm. Bởi, những tưởng chuyện lựa chọn ai ở núi Côn Lôn đã là một vết dao sâu hoắm không lúc nào nguôi của Bạch Tân Vũ rồi. Nhưng có lẽ Thủy Thiên Thừa cảm thấy mẹ ghẻ càng làm càng thấy nghiện, nên lại một lần nữa lại bắt Du Phong Thành lựa chọn “Hoắc Kiều hay Bạch Tân Vũ” ở một trận chiến ác liệt không kém ở châu Phi. Và lần này, mọi người đoán xem kết quả như nào? Spoil một tí nhé ; *Du Phong Thành cõng Nghiêm Cường lên, rất nhanh chạy về phía lối ra. Nghiêm Cường nói “Tiểu đội trưởng cùng Bạch Tân Vũ ở khu Tây.” Sắc mặt Du Phong Thành tái nhợt như tờ giấy, ánh mắt tựa như một con thú hoang bị dồn đến đường cùng, hắn trầm giọng nói “Tôi biết.” “Phong Thành, cậu không có thời gian chạy qua chạy lại giữa hai khu đâu, để tôi đi tìm bọn họ, cậu đi về phía Đông báo cho đội trưởng.” Du Phong Thành lạnh lùng nói “Anh đi thế nào! Bò đi hả!” Trên mặt trên người hắn hết thảy đều là mồ hôi, trái tim điên cuồng co rút, qua được mấy phút rồi? Một phút sao? Bạch Tân Vũ anh đang ở đâu? Những người khác đang ở chỗ nào! Nghiêm Cường kêu lên “Du Phong Thành, cậu chớ lo cho tôi! Lập tức đi báo tin cho đội trưởng!” Du Phong Thành giả ngơ, trong tâm hắn đã sắp phát điên, hắn gân giọng gào lớn “Bạch Tân Vũ, Bạch Tân Vũ!” Trần Tĩnh cùng Bạch Tân Vũ không phải đang ở khu Tây hay sao? Mọi người đến tột cùng là đang ở nơi nào? Bom sắp nổ rồi, Tân Vũ, mọi người ở chỗ nào! Nghiêm Cường hung hăng ghìm chặt cổ hắn, vặn hắn ngã xuống đất, Du Phong Thành theo bản năng thả ra khiến hắn văng ra ngoài. Nghiêm Cường lăn ở dưới đất, máu tươi nhuộm đỏ gạch cẩm thạch màu nhũ bạch, ngó qua mà giật mình, hắn nhịn đau kêu lên “Du Phong Thành con mẹ nó cậu nghe kỹ đây, cậu không biết đám Bạch Tân Vũ đang ở chỗ nào, nhưng cậu biết đội trưởng đang ở chỗ nào, ngay bây giờ cậu lập tức đến khu Đông báo đội trưởng rời khỏi nơi này!” “Bạch Tân Vũ thì sao?” Du Phong Thành trừng đôi mắt đỏ như máu mà gào lên. “Không có thời gian đâu!” Nghiêm Cường lớn tiếng quát “Tôi đi tìm Bạch Tân Vũ, tìm không được tôi sẽ chết chung với bọn họ!” Vành mắt Du Phong Thành đỏ lên, hắn run rẩy lui về sau hai bước, dùng thanh âm nhỏ đến độ hầu như không nghe ra được mà nói “Tại sao….tại sao lại bắt tôi chọn….” Lúc này đây hắn chỉ cảm thấy tim mình như bị dao xắt, nội tạng tựa như bị một bàn tay vô hình siết lấy, rốt cuộc hắn minh bạch ruột gan đứt từng khúc là tư vị gì. Rốt cuộc vẫn là dùng thời gian còn lại đi tìm Bạch Tân Vũ rất có thể đang ở khu Tây, hay là bỏ mặc Nghiêm Cường lết còn không lết nổi, lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến khu Đông báo Hoắc Kiều rút lui? Hắn chỉ còn lại không đến 9 phút nữa thôi, hắn chỉ có thể chọn một trong hai…. Tại sao, tại sao lại bắt hắn chọn? Vì sao cứ nhất quyết bắt hắn chọn lựa giữa những người hắn quan tâm nhất? Hắn bỏ rơi Bạch Tân Vũ một lần, một lần đó đã khiến hắn bắt đầu thống khổ, hổ thẹn từ cái ngày trên núi Côn Lôn đó đến tận bây giờ, hắn đã thề đời này sẽ không còn lần thứ hai nữa, nhưng tại sao hiện tại lại dồn hắn đến đường cùng như vậy?!* Túm lại là truyện của Thủy Thiên Thừa thì có thể bảo đảm về chất lượng rồi đó. Edit cũng cực mượt. Nội dung truyện đủ khiến cho bất kỳ người đọc nào cũng sẽ phải rung động vì tinh thần anh dũng, hy sinh của những người lính; đồng thời, mình tin là cũng ít ai đọc truyện này mà có thể kiềm được nước mắt. Không chỉ vì nhân vật chính, mà còn vì những nhân vật phụ khác. Ngoài ra, nhắc vui cho mọi người nữa là Thủy Thiên Thừa chưa bao giờ cho con dân của mình ăn chay đâu ; Tên truyện Tiểu Bạch DươngTác giả Thủy Thiên ThừaThể loại Hiện đại – Quân đội – Cường cường, 1×1, Phúc hắc quỷ súc công x Thiếu gia bất tài sau biến cường thụ, HENhân vật Du Phong Thành x Bạch Tân VũĐộ dài 115 chương – hoànReview của mìnhThành thật thì mình đã suýt thì bỏ bộ truyện vì đoạn đầu khá nhàm đối với mình khi motip “ghét của nào trời trao của nấy” không tạo cho mình một xíu động lực nào để đọc tiếp. Mình đã dừng ở đoạn sau khi các bạn đến Khố Nhĩ Lặc và sau đó đọc tiếp “Đọc thầm” của Priest bộ này siêu hay và hợp gu của mình luôn. Sau khi kết thúc “Đọc thầm” thì mình có đọc vài truyện ngắn ngắn nữa nhưng không thể tìm được bộ nào ưng ý giờ mình không thể nhớ nổi đã đọc những truyện gì ở giữa T_T. Và vị trí của “Tiểu Bạch Dương” ở các bảng xếp hạng đã thúc đẩy mình rất nhiều để đọc tiếp, sự thật là mình càng đọc càng bị cuốn hút 😂😂😂Về tổng quan truyện thì mình nghĩ rất xứng đáng với xếp hạng, truyện khai thác đề tài quân sự nên nhiều yếu tố kịch tính thú vị, tình tiết diễn ra hợp lý mặc dù thi thoảng cá nhân mình thấy hơi nhanh. Văn phong của má Thừa thì có lẽ không cần bàn cãi các nhân vật thì có lẽ mỗi người có một cảm nhận khác nhau. Trước hết về bạn công – Du Phong Thành, chuẩn xác của hình mẫu nam sinh nổi loạn và cá tính luôn. Mình thấy nhiều bạn gọi Du Phong Thành là tra công và cho rằng Du Phong Thành rất tệ. Theo quan điểm của mình thì khi mở đầu câu chuyện thì bạn ý chỉ mới 19 tuổi thôi, thực tế thì độ tuổi này đang còn thiếu chín chắn và tình cảm của bạn ý còn rất mông lung là hợp lý. Cả câu chuyện chủ yếu dưới góc nhìn của thụ nên nhiều người thấy công lạnh lùng, vô tâm với thụ, tuy nhiên, đến phiên ngoại thì … wow siêu bất ngờ bạn công cũng có tình cảm với thụ từ lâu rồi. Thật sự là đến khi đọc phiên ngoại mình mới chợt nhận ra bạn công đang còn trẻ và bạn ý cũng trưởng thành lên rất nhiều kể từ khi gặp được bạn thụ – Bạch Tân Vũ, hào quang nhân vật chính siêu sáng chói. Từ một thanh niên ăn chơi trác táng phá gia chi tử, trải qua bao gian nan đã trở thành một người đàn ông chín chắn, trưởng thành. Nhiều lần mình tưởng tượng mình bị đẩy vào quân đội như bạn thụ thì có lẽ mình sống dở chết dở mất 😂. Hành trình trưởng thành của bạn ý thì quá ấn tượng rồi, sự vươn lên mạnh mẽ không chỉ về thể chất mà còn là tinh thần đúng như hình ảnh cây Bạch Dương. Sau khi bạn thụ được quân đội tôi luyện nên một quân nhân kiên cường, quả cảm, suy nghĩ chín chắn thì mình thấy hơi nuối tiếc sự hồn nhiên của bạn ý ở đầu truyện. Từng nghe ở đâu đó nói rằng phụ nữ thường thích người đàn ông trưởng thành trong các câu chuyện ngôn tình, cá nhân mình thấy được “chứng kiến” sự “lột xác” để trưởng thành của một người đàn ông rất thú vị đấy ra, bạn thụ cũng là người rất nặng tình. Bạn ý là người thú nhận tình cảm trước và không ngoài dự đoán, bạn ý bị tổn thương trước. Mình luôn thích những nhân vật “yêu được bỏ được” nên lúc bạn ý ghen với Hoắc Kiều mình không đánh giá cao đối với thụ. Tuy nhiên, đến đoạn sau khi Bạch Tân Vũ dứt khoát nói lời chia tay với Du Phong Thành thì rất đúng với quan điểm của mình “bản thân cậu ấy nên là nhân vật chính trong cuộc đời của cậu ấy, chứ không phải nhân vật phụ trong bất kỳ cuộc đời ai khác”.Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, bạn công là một người đi cùng trên mỗi “bước chân” của bạn thụ, tình cảm của hai người không chỉ đơn thuần là tình yêu mà còn là tình đồng chí, tình cảm ấy trải qua bom lửa và máu đạn, đi qua sự sống và cái chết, họ không bao giờ có thể tìm được sự đồng điệu với bất kỳ ai bởi sẽ không có ai cùng họ trải qua những việc ấy nữa. Do vậy, mình nghĩ tình cảm giữa hai người rất sâu nặng và cuối cùng họ trở về bên nhau là cái kết tuyệt vời cho câu lề chút về các nhân vật phụ. Đầu tiên không thể không kể đến “anh trai mưa” Yến Thiếu Trăn của bạn thụ. Nhân vật nam phụ xuất sắc luôn, không hề kém cạnh bạn công chút nào, tuy nhiên có lẽ bạn ý không phải là một nửa hoàn hảo của Bạch Tân Vũ, mình nghĩ dù có đến trước thì giữa hai người chưa chắc đã nảy sinh tình cảm. Mình đọc comment ở đâu đó cho rằng Yến Thiếu Trăn tình cảm đối với Tiểu Bạch không sâu đậm lắm. Mình thì nghĩ rằng thời điểm phát sinh tình cảm thì má Thừa cho vèo cái 3 tháng luyện tập và không miêu tả kỹ càng nên cũng thiệt thòi cho bạn Yến quá. Đến cả Du Phong Thành cũng phải công nhận ánh mắt Yến Thiếu Trăn nhìn Bạch Tân Vũ cũng nồng cháy như cách Du Phong Thành nhìn Bạch Tân Vũ cơ mà. Mình nhớ mãi đoạn mà Yến Thiếu Trăn an ủi Bạch Tân Vũ trong nhiệm vụ thứ hai, trong thời điểm khốn đốn nhất của Tân Vũ thì Yến Thiếu Trăn đến bên và an ủi siêu tình cảm rất tiếc là mình không nhớ rõ để trích ra nhưng đọc câu nói của bạn Yến cảm động lắm ấy. Nếu bạn thụ là người dễ dao động hơn thì có lẽ bạn Yến trở thành nam chính rồi đấy, rất tiếc rằng không có nhiều chữ “nếu” ở nhân vật phụ khác có tính cách đa dạng, ứng xử phù hợp với hoàn cảnh xây dựng trong truyện. Nếu viết về từng nhân vật chắc mình viết dài gấp 10 lần nữa mất 😂😂😂.Tổng kết lại, không vô lý khi “Tiểu Bạch Dương” luôn ở top của các bảng xếp hạng truyện đam mỹ. Truyện khá dài nhưng nhịp độ vừa đủ để bắt kịp nội dung truyện, nhân vật đa dạng và chân thực, truyện có thịt thà đầy đủ nhưng mình vẫn không đồng tình việc xxx ở rạp chiếu phim, đó là nơi công cộng mà =.=. Tóm lại mình cảm thấy rất mỹ mãn khi đọc được truyện và highly recommend đối với ai chưa nhảy hố nhé Điều hướng bài viết Photo Kristina Bumphrey/Variety via Getty Images Come rain, snow, or New York City smoke apocalypse, you can always count on celebrities to marry each other, as was the case for Naomi Watts and Billy Crudup this week. The low-key couple, who’ve been together for six years, tied the knot on Friday, Watts confirmed on Instagram. The actor shared a photo of herself and Crudup on the steps of the Manhattan courthouse, captioned simply, “Hitched!” Watts also revealed on Instagram that her bouquet was “from the deli,” though her dress was very much not it was Oscar de la Renta. Following the courthouse marriage, the newlyweds celebrated with their friends and fellow married couples Mark Ruffalo and Sunrise Coigney, as well as Josh Hamilton and Lily Thorne. Watts and Crudup met in 2017 while filming Netflix’s Gypsy and have been romantically linked ever since. Congrats to the happy couple, and hopefully their honeymoon takes them somewhere other than New York. Naomi Watts and Billy Crudup Tie the Knot in New York City

tiểu bạch dương review