Truyện Ái Phi Tuyệt Sắc Của Vương Gia Thần Bí - Đạm Nguỵêt Tân Lương. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. Truyện Tây, Việt đủ loại. Thu vien truyen, tho, Nhac, dien dan. Home; Menu Thư viện. Trang Truyện; TUYẾT SƠN PHI HỒ - Audio; Kiếm Hiệp [2] Đã Xem 98547 Lần. Uyên ương đao; Kiếm Hiệp [1] BÍ MẬT MỘ KHỔNG MINH; Những Ngày Tươi Ðẹp; Đại dương trong lòng con ốc nhỏ Vân Hiểu Nguyệt còn không kịp phản ứng, chợt nghe một đợt tiếng. bước chân vội vã truyền đến, sau đó có một ông già đầu đội. mũ quan, mặc áo dài màu đen, tay ôm một hòm thuốc chạy. vội vào! "Hạ quan Trương Phi, tham kiến Điệp phi nương nương!". Lão già râu Xú phi Mộ Tuyết - Minh Nguyệt Quý Phi Văn án: Đêm đại hôn ấy, hắn - đế vương lãnh tuấn xốc chiếc khăn voan lên rồi lạnh nhạt nói: "Trẫm nghe nói Tam thiên kim nhà Mộ tướng quân xấu không ai sánh bằng, thì ra chỉ là hơn người 1 vết đao chém mà thôi", trong lời nói Thiên Hạ Bá Xướng (Tên thật : Trương Mục Dã, Sinh năm 1978 tại Thiên Tân) là một nhà văn Trung Quốc, được biết tới là người đi đầu trong thể loại truyện trộm mộ. Hiện nay, anh đang cùng bạn bè mở một công ty nhỏ ở Thiên Tân, viết văn chỉ là sở thích nghiệp dư.Anh bắt đầu viết Ma thổi đèn năm 2006 Sát Nhân Vô Xá Quyển 2 - Chương 91: Hiểu Lầm. Chương trước: Quyển 2 - Chương 90. "Đau!!". Tô Hoán Hoa giữ chặt bên mặt bị đánh đau kêu lên, "Mộ Dung, ta vì muốn tốt cho ngươi, trong tình huống lúc đó, ngươi cho rằng ngươi có thể cứu Tiểu Phi ra sao?". "Vì tốt cho ta? 8UiwY. Gió mát thổi những cành liễu, hoa nở điêu đêm mông lung, ánh trăng đơn lẻ, Ngưng Tuyết cung đèn đuốc sáng trưng, những cung nữ tiến cung đã lâu nhìn thấy thì biết đêm nay Hoàng thượng sẽ ở lại chỗ Đức cửa Hướng Ân điện, Tiêu Đồng đi qua đi lại, bàn tay trắng nõn gắt gao cầm chiếc khăn lụa. Đêm nay là đêm thứ hai liên tiếp Hoàng thượng ở lại Ngưng Tuyết cung mà thái độ của tiểu thư lại không rõ là buồn hay vui, nói cách khác là nàng không biết nên làm gì cho nên rất phiền chán, chỉ có thể đứng trước công công cũng đứng trước điện, quay đầu nhìn Tiêu Đồng đi qua đi lại, hơi nhướng mày. Lúc sau, hắn không kiên nhẫn mà cười nói- Nha đầu Tiêu Đồng, ngươi sắp san bằng đại điện mất xong Tần công công lại lắc đầu- Ngươi nếu không kiên nhẫn thì không cần gác đêm, đi ra ngoài tìm việc vui vui mà Đồng trố mắt hạnh nhìn Tần công công khó hiểu. Nhưng Tần công công lại như biết rõ, nở nụ cười, thở dài- Năm đó ta vừa mới tiến cung cũng y như ngươi, luôn tìm việc vui vẻ mà làm, nhưng nay tuổi đã lớn nên cũng dần dần thay Tần công công nói xong, Tiêu Đồng mới hiểu được ý tứ khi nãy. Vì thế nàng cười, khẽ nhảy đến trước mặt Tần công công che miệng cười- Công công ta đi đây, chính là ngài bảo ta ra ngoài nên ngài nhất định phải giữ bí mật cho xong Tiêu Đồng nhảy xuống thềm đá, cười hì hì chạy ra ngoài cửa Ngưng Tuyết công công nhìn bóng dáng màu xanh của Tiêu Đồng dần biến mất, khóe miệng khi nãy đầy ý cười dần dần đọng lại, ý vị thâm trường, khôi phục lại thần sắc bình tĩnh giống như trước đó không hề phát sinh bất kì chuyện sổ đọng sương lạnh. Dưới ánh nến phản chiếu bóng phù dung trướng hơi hơi lay động tạo nên một trận hoa mai phất phơ. Trên giường, hai người ôm nhau mà ngủ, chăn lụa thêu mẫu đơn, mười ngón tay xiết chặt, triền miên vô cùng, ngọc nhuyễn ôn Hạo Hiên vội ôm chặt Minh Nguyệt, lẳng lặng nhìn nàng ngủ, đôi đồng tử màu lam lóe ra sự ấm áp, mềm nhẹ. Ngón tay thon dài nhẹ vuốt tóc mây, động tác dịu dàng, hồi lâu sau hắn nhắm mắt, tựa cằm lên trán Minh Nguyệt, môi mỏng ẩn chứa nụ thâm trầmĐêm lạnh trong lãnh cung, một bóng dáng trắng bệch đứng ở cửa nhìn ra xa, bóng đêm tràn ngập dấu đi thần sắc của nữ Đồng mặc quần áo cung nữ màu lam đứng sau Như Nguyệt, nhìn xuyên qua ngự hoa viên về phía Ngưng Tuyết cung, mơ hồ có thể thấy đèn đuốc nơi đó. Nàng hơi cúi đầu, ôn nhu nói- Tỷ tỷ, đế vương vốn có nhiều việc bất đắc dĩ. Hơn nữa, ngày đó Hoàng hậu cố ý khiến tiểu thư khó xử, Hoàng thượng đi an ủi tiểu thư là chuyện đương nhiên…- Nhưng cho tới bây giờ, Hoàng thượng cũng chưa từng liên tục sủng hạnh bất kì phi tử Đồng chưa nói xong đã bị Như Nguyệt cắt ngang. Nàng nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, quay người đi vào trong lãnh cung, đôi mắt rưng rưng trong bóng đêm lóe ra sự thổng khổ- Hoàng thượng vốn không trầm mê trong nữ sắc, hắn luôn khắc dù, mình đã từng được cực sủng nhưng cũng chưa bao giờ được hắn quyến luyến như thế, tuy rằng mỗi ngày đều nhớ Đồng ngẩn người có chút không hiểu nhưng lại không dám hỏi, chỉ có thể nhẹ nhàng nói- Tỷ tỷ, mấy ngày nữa chắc Thượng Quan Trung sẽ có chút tin tức, lần này tiểu thư nhất định sẽ hành động theo kế hoạch, hơn nữa, tiểu thư cũng nói chỉ cần tỷ tỷ có thể lấy những thứ tiểu thư muốn thì một tháng sau…Như Nguyệt hơi dừng lại, bàn tay trắng như ngọc gắt gao nắm thành quyền, cắn chặt môi dưới, rồi từ từ nói- Tiên Nhi, ta bây giờ không thể lấy được long bội. Vốn dĩ ta chỉ được nhìn long bội một lần, nếu là… nếu là ta có thể quay lại bên Hoàng thượng một lần nữa, ta…Như Nguyệt chần chừ một hồi rồi lấy trong tay áo một chiếc hộp đưa tới trước mặt Tiêu Đồng, chân thật nói- Tiên nhi, ngươi đưa vật này cho Mộ Tuyết, còn những thứ kia, ta phải chờ đến khi quay lại bên Hoàng thượng mới có thể lấy được, Tiêu Đồng, ngươi nhớ rõ chưa?Tiêu Đồng theo ánh trăng mà nhìn chiếc hòm trong tay Như Nguyệt, ngây ngốc tiếp nhận, nghi hoặc nhìn Như Nguyệt, nhẹ giọng nói- Như Nguyệt tỷ tỷ, đây là….- Đây là thứ Mộ Tuyết Nguyệt nhìn Tiêu Đồng cầm lấy chiếc hộp, nàng cầm tay Tiêu Đồng vội nói- Tiêu Đồng, ngươi nhất định phải giục Mộ Tuyết giúp ta, ta biết nàng có bản lĩnh này, ta thật sự không thể đợi. Ngươi nói cho nàng, chỉ cần ta có thể trở lại bên người Hoàng thượng, trong vòng nửa tháng, những gì nàng muốn ta sẽ lấy hết cho ra những thứ Minh Nguyệt muốn vô cùng khó để lấy trộm, thậm chí có một số thứ Như Nguyệt còn chưa từng gặp qua, có lẽ là bên người Ngự Hạo Hiên. Nàng nếu ngay cả tuổi thọ của mình cũng hy sinh thì còn nề hà lấy mấy thứ kia hay sao? Nàng hiện tại cái gì cũng không cần, chỉ cần cùng Ngự Hạo Hiên ở một chỗ thì điều gì nàng cũng Như Nguyệt nói xong, Tiêu Đồng vẫn rất nghi hoặc, nàng cất chiếc hộp cẩn thận nhưng cũng không dám hỏi gì, chỉ gật gật Tiêu Đồng đáp ứng, Như Nguyệt thở phào nhẹ nhõm. Nàng vội cầm chặt cổ tay Tiêu Đồng rồi lại chậm rãi buông ra, trong mắt đầy tín nhiệm và mong đợi, nàng nhẹ nhàng nói- Tiêu Đồng, tỷ sống hay chết đều trông cậy vào đó, nàng quay người đi vào tây sương lãnh cung, đẩy cửa ra nhìn vào căn phòng rách nát đến không chịu Đồng nhìn bóng dáng cô liêu của Như Nguyệt, trong lòng bị rung động mạnh, nàng gắt gao giữ chặt chiếc hộp, không hề do dự, quay người chạy ra khỏi lãnh cung. Cùng đọc truyện Xú Phi Mộ Tuyết của tác giả Tuyết Ma tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Heo conHắn vốn là đế vương lãnh tuấn vào đêm đại hôn ấy hắn lại xốc chiếc khăn voan lên rồi chỉ lạnh nhạt nói “Trẫm nghe nói Tam thiên kim nhà Mộ tướng quân xấu không ai sánh bằng, thì ra chỉ là hơn người 1 vết đao chém mà thôi”, ẩn sâu trong câu nói ấy là sự thất vọng tột sự thì hắn lấy nàng chỉ vì muốn xem nàng xấu như thế nào mà quả, đêm đại hôn đó hắn phất tay áo bỏ đi để tỷ tỷ nàng hưởng ơn mưa nói “Mộ Tuyết, trẫm thật không nhìn thấu nàng là nữ nhân như thế nào?”Nàng cười “Bởi vì trong lòng hoàng thượng không có Mộ Tuyết”“Mộ tuyết lạc không trìHiểu vu bách hoa triPhiêu nhiên đông giá lýPhân loạn mai khai thì”Bài thơ của Mộ TuyếtGiới thiệu vắn tắtNàng là kẻ trộm lăng mộ, một lần trong lúc trộm mộ đế vương bị chết, linh hồn nàng cùng linh hồn Mộ Tuyết kí kết, nàng đến nước Hoài Nguyệt 3000 năm trước trở thành Thiên triều Đức phi Mộ TuyếtNàng vì hạnh phúc của mình mà không từ thủ đoạn khiến người thần căm phẫn, trời tru đất diệt. Khi hắn chỉ vào mặt nàng mắng nàng là lang tâm cẩu phế, nàng cười lớn nói cho tới bây giờ nàng vẫn không có cơ hội để làm người tốtNàng đem nam nhân mình yêu đẩy vào vòng tay người con gái khác. Vì quyền lợi giết hết gian thần để bảo toàn giang sơn của hắn, phụ người trong thiên hạ, cuối cùng, đổi lại một chén rượu độc, phế truất phi vị, trục xuất hậu cungChỉ là, nàng cũng không ngờ, tất cả đều trong sự tính toàn của nàng nhưng thai nhi trong bụng lại nằm ngoài sự tính toán ấy Đêm đại hôn ấy, hắn – đế vương lãnh tuấn xốc chiếc khăn voan lên rồi lạnh nhạt nói “Trẫm nghe nói Tam thiên kim nhà Mộ tướng quân xấu không ai sánh bằng, thì ra chỉ là hơn người 1 vết đao chém mà thôi”, trong lời nói chứa sự thất vọng. Thì ra, lấy nàng chỉ để xem nàng xấu như thế nào? Kết quả, đêm đại hôn đó hắn phất tay áo bỏ đi để tỷ tỷ nàng hưởng ơn mưa móc. Hắn nói “Mộ Tuyết, trẫm thật không nhìn thấu nàng là nữ nhân như thế nào?” Nàng cười “Bởi vì trong lòng hoàng thượng không có Mộ Tuyết” _ “Mộ tuyết lạc không trì _ _ Hiểu vu bách hoa tri _ _ Phiêu nhiên đông giá lý _ _ Phân loạn mai khai thì” _ _ Bài thơ của Mộ Tuyết _ Nàng là kẻ trộm lăng mộ, một lần trong lúc trộm mộ đế vương bị chết, linh hồn nàng cùng linh hồn Mộ Tuyết kí kết, nàng đến nước Hoài Nguyệt 3000 năm trước trở thành Thiên triều Đức phi Mộ Tuyết Nàng vì hạnh phúc của mình mà không từ thủ đoạn khiến người thần căm phẫn, trời tru đất diệt. Khi hắn chỉ vào mặt nàng mắng nàng là lang tâm cẩu phế, nàng cười lớn nói cho tới bây giờ nàng vẫn không có cơ hội để làm người tốt Nàng đem nam nhân mình yêu đẩy vào vòng tay người con gái khác. Vì quyền lợi giết hết gian thần để bảo toàn giang sơn của hắn, phụ người trong thiên hạ, cuối cùng, đổi lại một chén rượu độc, phế truất phi vị, trục xuất hậu cung Chỉ là, nàng cũng không ngờ, tất cả đều trong sự tính toàn của nàng nhưng thai nhi trong bụng lại nằm ngoài sự tính toán ấy Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Xú Phi Mộ Tuyết! Edit Heo conHắn vốn là đế vương lãnh tuấn vào đêm đại hôn ấy hắn lại xốc chiếc khăn voan lên rồi chỉ lạnh nhạt nói “Trẫm nghe nói Tam thiên kim nhà Mộ tướng quân xấu không ai sánh bằng, thì ra chỉ là hơn người 1 vết đao chém mà thôi”, ẩn sâu trong câu nói ấy là sự thất vọng tột sự thì hắn lấy nàng chỉ vì muốn xem nàng xấu như thế nào mà quả, đêm đại hôn đó hắn phất tay áo bỏ đi để tỷ tỷ nàng hưởng ơn mưa nói “Mộ Tuyết, trẫm thật không nhìn thấu nàng là nữ nhân như thế nào?”Nàng cười “Bởi vì trong lòng hoàng thượng không có Mộ Tuyết”“Mộ tuyết lạc không trìHiểu vu bách hoa triPhiêu nhiên đông giá lýPhân loạn mai khai thì”Bài thơ của Mộ TuyếtGiới thiệu vắn tắtNàng là kẻ trộm lăng mộ, một lần trong lúc trộm mộ đế vương bị chết, linh hồn nàng cùng linh hồn Mộ Tuyết kí kết, nàng đến nước Hoài Nguyệt 3000 năm trước trở thành Thiên triều Đức phi Mộ TuyếtNàng vì hạnh phúc của mình mà không từ thủ đoạn khiến người thần căm phẫn, trời tru đất diệt. Khi hắn chỉ vào mặt nàng mắng nàng là lang tâm cẩu phế, nàng cười lớn nói cho tới bây giờ nàng vẫn không có cơ hội để làm người tốtNàng đem nam nhân mình yêu đẩy vào vòng tay người con gái khác. Vì quyền lợi giết hết gian thần để bảo toàn giang sơn của hắn, phụ người trong thiên hạ, cuối cùng, đổi lại một chén rượu độc, phế truất phi vị, trục xuất hậu cungChỉ là, nàng cũng không ngờ, tất cả đều trong sự tính toàn của nàng nhưng thai nhi trong bụng lại nằm ngoài sự tính toán ấy

truyện xú phi mộ tuyết